0
Thơ Mai Hà
(12/25/2010 09:13 AM) (Xem: 14571)




GÁI ĐÊM


Em bước xuống cuộc đời trong đêm  tối
Đã khuya rồi mà còn đứng đợi ai?
Trên đôi vai sương khuya về ướt lạnh
Em co ro chờ khách lại mua vui

Bỏ thơ ngây dập vùi theo cơm áo
Đớn đau nào em giấu ở nụ cười
Trời không xanh cho một thời con gái
Để đêm về quạnh quẻ bước chân chim

Em bước xuống cuộc đời trong oan trái
Ai thương em sau lớp phấn son này
Nổi đắng cay đọng đầy theo khóe mắt
Lệ rơi tuôn mà buồn chẳng thể rơi

Lòng đã lạnh sau một lần giang dở
Đời bơ vơ em biết ngỏ cùng ai?
Này khách đêm xin cho em được tỏ
Hồn em thơm tựa sen giữa đêm trường


ĐỊA NGỤC

Em mở cửa cho ta vào địa ngục
Ngọn lửa tình còn rực sáng bên trong
Trên ngực em trăm vết thương vỡ mủ
Chảy xuống đời.Giòng sữa ngọt nhân gian


NGỒI NGẮM EM VẼ TRANH

Tay em năm ngón thon mềm
Vẽ lên nổi nhớ muộn phiền tâm anh
Hồn anh em vẽ màu xanh
Tô thêm màu trắng vây quanh nỗi sầu
Tình anh em vẽ muôn màu
Mai này xa cách nát nhầu đời nhau
Vẽ thêm những hạt mưa ngâu
Chờ nhau trong những lo âu kiếp người
Vẽ anh đang đứng giữa trời
Đôi tay ôm lấy cuộc đời hư không

 

THU ĐÃ VÀNG TRÊN LÁ

Hồn muốn lìa nhưng tình còn vướng
Đời muốn bỏ nhưng cứ nhớ thương người
Mưa thu về xám cả bầu trời
Mà em yêu đã rã rời nỗi nhớ

Em tội lỗi hay tâm ta tội lỗi
Để tình này rối lấy đời nhau
Buồn gì nhau khi nắng đã phai màu
Trách gì nhau khi tiếng chào nghe rất lạ

Tình đã xa chỉ còn ta với gió
Ru nhau nghe tiếng than thở đất trời
Em ra đi mà không rượu tiễn mời
Thôi đành uống chén sầu còn sót lại

Ta ngồi đây thu đã vàng trên lá
Chiều đang qua sương đã phủ chân đồi